Thế Nữ Đoạt Quyền - Chương 4:

Cập nhật lúc: 2024-11-21 13:20:35

10

 

Người khác đến trường săn để săn bắn, còn Cố Cảnh Dung thì đến để dã ngoại.

 

Người của hắn sắp xếp hắn ngồi ở một nơi không có dã thú qua lại, thậm chí còn trải một tấm thảm sạch sẽ trên mặt đất.

 

Trái cây tươi, rau củ, trà nước được bày ra gọn gàng.

 

Ta không khách khí, bước một bước lên thảm:

 

"Thái tử thật hưởng thụ, nằm đây phơi nắng."

 

Cố Cảnh Dung đối diện sự trêu chọc của ta cũng không giận, ngồi xuống bên cạnh ta.

 

"Công chúa giao cho ta nhiệm vụ, chẳng phải chỉ là thả rắn thôi sao?

 

"Ta đã hoàn thành, tất nhiên phải rút lui."

 

Đúng vậy, con rắn độc kia là do ta bảo Cố Cảnh Dung sắp xếp trước.

 

Ta cố ý để xảy ra xung đột với Tô Thanh Nhi trước mặt mọi người, sau đó lại có thể dễ dàng thoát thân.

 

Tô Thanh Nhi sợ rắn, cảm giác hoảng sợ ấy khiến nàng ta không thể tiếp tục dây dưa với ta.

 

"Chỉ là, ta rất tò mò, làm sao công chúa biết được tiểu thư nhà họ Tô sẽ chủ động khiêu khích nàng?”

 

"Và có vẻ nàng biết rất rõ về nàng ta, thậm chí cả việc nàng ta sợ rắn."

 

Cố Cảnh Dung chống cằm nhìn ta, giọng điệu có vẻ tùy ý nhưng lại mang theo sự dò xét.

 

Ta không nhanh không chậm nhìn thẳng vào mắt hắn:

 

"Với năng lực của điện hạ, ta tin rằng ngài đã điều tra được chuyện giữa nàng ta và Cố Diễm rồi đúng không?"

 

Cố Cảnh Dung không phủ nhận, xem như thừa nhận lời ta.

 

Ta tiếp tục nói:

 

"Tô Thanh Nhi xem ta là tình địch, trước đây đã cố ý gửi bức họa đến dịch quán để khiêu khích ta.”

 

"Dù hiện tại ta đã đính hôn với điện hạ, nhưng nữ nhân luôn có tâm lý thù địch với tình địch cũ, nên chắc chắn sẽ tìm cơ hội gây khó dễ cho ta.”

 

"Vừa hay, túi thơm mà Cố Diễm tặng ta không có lý do thích hợp để vứt bỏ.”

 

"Giờ đây ta tranh chấp với Tô Thanh Nhi, trì hoãn việc tìm đội của ngài, lại 'vô tình' làm rơi túi thơm, cũng là chuyện hợp lý."

 

"Còn về chuyện sợ rắn…”

 

"Điện hạ thật không biết thương hoa tiếc ngọc, nữ nhân nào nhìn thấy rắn mà không tái mặt chứ?"

 

Những lời ta nói, hoàn toàn hợp tình hợp lý.

 

Ngay cả việc ta từ bỏ Cố Diễm, cũng vì Tô Thanh Nhi, sinh lòng hận mà chọn gả cho Cố Cảnh Dung để báo thù kẻ bội bạc.

 

Mọi thứ, nghe qua đều dễ khiến người khác tin tưởng.

 

Nhưng Cố Cảnh Dung chỉ mỉm cười, ánh mắt không lộ cảm xúc, khiến người ta không đoán được hắn đang nghĩ gì.

 

Ta cúi đầu, không mấy bận tâm.

 

Chỉ cần chúng ta có cùng mục tiêu, là đủ.

 

11

 

Bên ngoài, cuộc thi săn bắn diễn ra sôi nổi.

 

Ta và Cố Cảnh Dung lại nằm nghỉ ngơi, tận hưởng không khí.

 

Ta ăn trái cây, hắn uống thuốc, không khí thật thoải mái.

 

Không biết đã bao lâu, hắn đứng dậy, phủi tay áo:

 

"Có lẽ sắp kết thúc rồi, đi thôi."

 

Ta hiểu, dù chúng ta không săn bắn, cũng phải giả vờ tham gia.

 

Không thể quá lộ liễu mà "nằm thắng" được.

 

Nhưng ta và Cố Cảnh Dung vừa đi được vài bước, từ xa bỗng vang lên tiếng huyên náo.

 

Ngoài tiếng bước chân hỗn loạn, còn có những tiếng thở phì phò kỳ quái.

 

Cố Cảnh Dung dừng bước, kéo ta lại:

 

"Có dã thú."

 

Như để chứng minh lời hắn, ngay khoảnh khắc đó, trong tầm nhìn xuất hiện một con gấu nâu khổng lồ.

 

Con vật to lớn ấy gầm rú dữ dội, điên cuồng lao về phía chúng ta.

 

Phía sau nó, một nhóm thị vệ cầm vũ khí đang đuổi theo.

 

Thấy ta và Cố Cảnh Dung, có người sợ đến biến sắc:

 

"Thái tử điện hạ, công chúa, mau chạy đi!”

 

"Con gấu này đã phát điên, mau chạy đi!"

 

...

 

Cơn gió lạnh buốt thổi qua khiến người ta rét run.

 

Ngay khi con gấu xuất hiện, ta đã kéo căng dây cung, sẵn sàng tự cứu mình.

 

Nhưng tiếng gầm của nó đã đánh thức đồng loại.

 

Lại thêm một con gấu nâu khác xuất hiện!

 

Tốc độ của chúng rất nhanh, ta có thể đảm bảo bắn trúng điểm yếu của một con gấu.

 

Nhưng hoàn toàn không có thời gian để thay mũi tên, nhắm đến con thứ hai.

 

Hai con gấu tiến gần, nhóm người đuổi theo cũng hoảng loạn.

 

Họ không dám bắn về phía chúng ta, chỉ biết xô đẩy nhau.

 

Ta siết chặt cung đến mức bàn tay trắng bệch.

 

Qua đám đông, ta nhìn thấy Cố Diễm và Tô Thanh Nhi đang ẩn mình.

 

Sống lại một kiếp, ta từng bước tính toán, chẳng lẽ chưa kịp báo thù, đã phải chết thảm dưới móng vuốt dã thú trên trường săn?

 

Ta không cam lòng!

 

Cơn hận sục sôi khiến toàn thân ta run rẩy.

 

"Hít thở đều, thả lỏng tay."

 

Giọng nói dịu dàng vang lên bên tai, khoảnh khắc tiếp theo, một cơ thể mang hương thuốc thanh nhã ôm lấy ta.

 

Cố Cảnh Dung đặt tay lên mu bàn tay ta.

 

Bằng một tay, hắn rút một mũi tên từ bao và gắn vào cung của ta.

 

Tay còn lại, hắn giữ tay ta, xoay cung điều chỉnh hướng.

 

Chỉ trong chớp mắt, hai mũi tên cùng lúc bay ra từ trước mắt ta.

 

Đâm trúng yếu huyệt của hai con gấu nâu.

 

Ta khó tin quay lại nhìn hắn.

 

Cố Cảnh Dung vẫn giữ vẻ yếu ớt, tái nhợt, mỉm cười nhạt:

 

"Công chúa, ta chưa từng nói rằng ta không biết bắn cung."

 

12

 

Sự xuất hiện của gấu nâu suýt chút nữa đã làm tổn thương Thái tử và ta, khiến Hoàng đế Cố quốc nổi trận lôi đình.

 

Ngài nghiêm khắc trách phạt quan quản lý trường săn, thậm chí còn quở trách cả nhóm quan viên.

 

Sau biến cố này, tự nhiên không còn tâm trạng tổ chức yến tiệc trao thưởng, mọi người đều quay về trướng nghỉ ngơi.

 

Trước khi rời đi, ta cố ý liếc qua chiến lợi phẩm của mọi người.

 

Như mọi năm, đội của Cố Cảnh Dung vẫn đứng đầu với số lượng săn được vượt trội.

 

Cùng lúc, ta thấy Cố Diễm cũng đang lặng lẽ kiểm tra.

 

Ánh mắt hắn lướt qua thắt lưng trống trơn của ta, sắc mặt lập tức đen lại, xoay người rời đi mà không thèm giả vờ chào hỏi.

 

Rõ ràng kế hoạch hôm nay của hắn thất bại, trong lòng lại đầy bực bội.

 

Nhưng ta hiểu con người của Cố Diễm. Khi kế hoạch ban đầu không thành, hắn nhất định sẽ tìm cách khác để bù đắp lợi ích cho mình.

 

Quả nhiên, vào khoảng giờ Hợi, bên ngoài doanh trướng đột nhiên vang lên tiếng xôn xao.

 

Ta sai nha hoàn đi dò hỏi.

 

"Công chúa, là tiểu thư nhà Thượng thư vô tình rơi xuống nước, lục hoàng tử tình cờ đi ngang qua đã cứu nàng ấy.”

 

"Hai người toàn thân ướt sũng bị mọi người nhìn thấy.”

 

" Thượng thư phu nhân khóc ngất tại chỗ, Thượng thư đại nhân vì danh dự của nữ nhi nên quỳ gối trước Hoàng thượng, xin ban hôn."

 

Thì ra là vậy.

 

Kiếp này, không có sự trợ lực từ ta, Cố Diễm không thể cầu được ân sủng như kế hoạch, chỉ còn cách cưới gấp Tô Thanh Nhi, dựa vào thế lực nhà họ Tô.

 

13

 

Sau khi cuộc săn mùa thu kết thúc, ta ở lì trong dịch quán, đóng cửa không ra ngoài.

 

Bên ngoài, ta tuyên bố rằng mình đang chờ chuẩn bị hôn sự.

 

Cố Diễm nhiều lần đến cầu kiến, nhưng ta đều từ chối.

 

Một đêm, hắn rốt cuộc không kìm được, chọn đêm đen gió lớn leo tường vào sân của ta.

 

"Uyển Uyển!"

 

Vừa mở miệng, lại là những lời ngọt ngào khiến người khác buồn nôn.

 

Ta thu lại vẻ mặt chán ghét, cài chặt then cửa:

 

"Ngươi còn đến đây làm gì?"

 

Cố Diễm dựa vào khung cửa:

 

"Uyển Uyển, ta biết nàng giận ta vì hôn ước với nữ nhân khác, nhưng nàng phải tin ta, ta thực sự bị gài bẫy."

 

Hắn giải thích rằng Tô Thanh Nhi ngưỡng mộ hắn đã lâu, cố ý ngã xuống nước để được hắn cứu.

 

Sau đó, chuyện ầm ĩ lên, Hoàng thượng ban hôn, hắn dù không muốn cũng không thể chống lại thánh chỉ.

 

Hắn nói từng lời như dao khắc vào lòng, ta nghe mà mắt muốn đảo ngược lên.

 

Thầm nghĩ, Cố Diễm đúng là không biết xấu hổ.

 

Để tiếp tục dụ dỗ ta, hắn còn đứng ngoài cửa thề độc:

 

"Ta, Cố Diễm, cả đời này trong lòng chỉ có Ninh Uyển Uyển. Sau khi cưới, ta nhất định sẽ giữ thân như ngọc vì nàng!”

 

"Uyển Uyển, ta chỉ yêu mình nàng!"

 

Ta thắc mắc, sao trời chưa đánh chết tên khốn này.

 

Nhưng ngay sau đó, ta vẫn phải cấu mạnh vào đùi mình, khiến mắt đỏ hoe rồi mở cửa.

 

"A Diễm, đừng nói nữa…"

 

Thấy ta mở cửa, hắn xúc động vô cùng.

 

Chúng ta cứ như đôi oan gia có duyên không phận, đứng cách nhau bởi khung cửa, ánh mắt đầy vẻ đau khổ.

 

Khi vở kịch đã đủ, nghe ta nói câu: "Ta tin chàng," Cố Diễm mới bước đi với vẻ mặt đau thương khôn cùng.

 

14

 

Rất nhanh, ca ca mang theo sính lễ đến Cố quốc lần nữa.

 

Đi cùng còn có biểu tỷ của ta, người đã cải trang thành nha hoàn.

 

Theo yêu cầu của ta, biểu tỷ đóng vai nha hoàn thân cận, theo ta gả vào Đông cung để bí mật chữa trị cho Cố Cảnh Dung.

 

Cùng ngày, Cố Diễm cũng thành thân với Tô Thanh Nhi.

 

Hai hoàng tử thành hôn, cả Cố quốc ngập tràn không khí hân hoan.

 

Nhưng dưới bầu không khí vui mừng ấy, lại âm ỉ những đợt sóng ngầm.

 

...

 

Cố Diễm cuối cùng cũng nhờ vào thế lực nhà họ Tô mà dần bộc lộ tài năng.

 

Mẫu phi của hắn, nhờ một lần cơ duyên, lại được Hoàng thượng sủng ái, được phong làm Thục phi.

 

Hiện nay, trên triều đình, Cố Diễm đã có năng lực đối đầu với Cố Cảnh Dung, thậm chí còn có dấu hiệu vượt trội.

 

Dù ta đã cố gắng hết sức để ngăn cản, nhưng vận mệnh như thể đã định, vẫn tiếp tục phát triển theo cách khác.

 

Tựa như trên người Cố Diễm mang theo thiên mệnh, định sẵn một ngày sẽ lên ngôi cửu ngũ chí tôn.

 

Cố Cảnh Dung cũng dốc toàn lực để đối phó với Cố Diễm.

 

Hắn và các mưu sĩ thường xuyên bàn bạc trong thư phòng suốt cả đêm.

 

Cuối cùng, một đêm nọ, hắn nhổ ra một ngụm máu rồi ngất đi.

 

Cả Đông cung hỗn loạn như ong vỡ tổ.

Bình luận

Chính sách và quy định chung - Chính sách bảo mật - Sitemap
Copyright © 2024. All right reserved.